Bài hát: Xóm Đêm - Lệ Quyên. Đường về canh thâu. Đêm khuya ngõ sâu như không mầu, qua phên vênh có bao mái đầu. hắt hiu vàng ánh điện câu
Thủ đô thân yêu của ta, Hà Nội thân yêu của ta. Có bao giờ quên những ngày thủ đô thân yêu đang ngập trong khói lửa. Sôi máu căm thù vung gươm mang súng cùng xông lên. Trông vời ngàn xưa oai linh mà nuôi chí bền. Cùng đi đi lên, đất nước kêu gọi bước tiến!. Lửa reo Thăng Long trang hùng xưa đã mở
Vườn rau vườn rau xanh ngắt một màu. Có đàn có đàn gà con nương náu. Mẹ quê mẹ quê vất vả trăm chiều. Nuôi đàn nuôi một đàn con chắt chiu. Bà bà mẹ quê, gà gáy trên đầu ngọn tre. Bà bà mẹ quê, chợ sớm đi chưa thấy về
Hồng Hà mênh mông trôi cát tới chân làng quê. Cuối sông nhiều bến ai về có thấy. Làn gió xanh rì bát ngát đồng lúa ven bờ đê. Hồng Hà trôi xuôi đưa nước trên ngàn về khơi. Sông Thao ngoài bến Việt Trì. Có những chàng áo nâu về say mê dòng nước vui tràn trề
Chiều rơi lặng lẽ, người đi về đâu?. Nhòa trong vạt nắng, vết chim bay xa mờ. Tình mang người đến, đời đưa người đi. Hồn ta như nến, cháy tan trong đêm dài!. Cỏ hoa vườn cũ, tỏa hương thiết tha
Cỏ non Thành Cổ bột màu xanh non tơ. Bình minh Thành Cổ cỏ mềm theo gió đung đưa. Cỏ non Thành Cổ một màu xanh non tơ. Nào có ai ngờ nơi đâу một thời máu đổ. Người vợ nào, người mẹ nào ngậm ngùi nuốt lệ. Khi chồng con không trở về
Huyền thoại nào em mang mang trong lòng?. Như tên một loài cỏ vàng bên sông. Một vì sao đêm đi về bí mật. Sống lang thang trên vùng không trung. Người thủy thủ buồn đứng nhìn nước biếc
Chân em đi rừng nhiều đường lắm lối. Này người ơi! Nhưng em chọn lối này. Em đây chọn lối này thôi. Lối ấy con chim rừng hót vang. Con nai rừng lắng nghe. Cây tre cây lim nhường lối cho tiếng cuốc
Buổi sáng em làm rẫy, thấy bóng cây Kơnia. Bóng ngã che ngực em, về nhớ anh không ngủ. Buổi chiều mẹ lên rẫy, thấy bóng cây Kơnia.
[Lời 1:]. Bên hàng dừa cao dòng sông mờ soi bóng. Nhớ những chiến binh trồng cây trên má hồng. Điêu tàn nhà hoang đường xưa ngập xương máu. Muôn cây bấp bênh giữa dòng trôi đến đâu. Hôm nay ai nghe có súng gọi hồn về
Xin hãy lên đây, nơi chốn biên cương!. Xin hãy lên đây thắp một nén hương!. Gửi bao tình thương cho người ngã xuống, chốn biên cương!. Xin hãy lên đây!. Đất biên cương xác xương vẫn còn lẫn vào đạn bom chiến trường xưa.
Bài hát: Tình Ca - Lệ Hoa. Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời, người ơi. Mẹ hiền ru những câu xa vời. À à ơi! Tiếng ru muôn đời. Tiếng nước tôi! Bốn ngàn năm ròng rã buồn vui. Khóc cười theo mệnh nước nổi trôi, nước ơi
Có chiếc cầu cây bắc ngang qua suối. Cao thật cao, không tay vịn. Em đi qua chiếc cầu rung rinh. Dòng nước lung linh soi bóng em đi. Cầu tre lắc lẻo chân em vững vàng