Ta mang cho em một đóa quỳnh. Quỳnh thơm hay môi em thơm. Em mang cho ta một chút tình. Miệng cười khúc khích trên lưng. Oh baby baby. Đêm này đêm
Bài hát: Nắng Thủy Tinh (Em Và Trịnh Ost) - Avin Lu, Suni Hạ Linh. Màu nắng hay là màu mắt em. Mùa thu mưa bay cho tay mềm. Chiều nghiêng nghiêng bóng nắng qua thềm. Rồi có hôm nào mây bay lên.
Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui. Chọn những bông hoa và những nụ cười. Tôi nhặt gió trời mời em giữ lấy. Để mắt em cười tựa lá bay. Mỗi ngày tôi chọn đường mình đi. Đường đến anh em đường đến bạn bè
Tình ngỡ đã quên đi. như lòng cố lạnh lùng. Người ngỡ đã xa xăm. bỗng về quá thênh thang. Ôi áo xưa lồng lộng. đã xô dạt trời chiều
Nhìn những mùa thu đi. Em nghe sầu lên trong nắng. Và lá rụng ngoài song. Nghe tên mình vào quên lãng. Nghe tháng ngày chết trong thu vàng.
Trời còn làm mưa. Mưa rơi mênh mang. Từng ngón tay buồn. Em mang em mang. Đi về giáo đường. Ngày chủ nhật buồn
Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ. Dài tay em mấy thuở mắt xanh xao. Nghe lá thu mưa reo mòn gót nhỏ. Đường dài hun hút cho mắt thêm sâu. Mưa vẫn hay mưa trên hàng lá nhỏ. Buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua
Trời ươm nắng cho mây hồng. Mây qua mau em nghiêng sầu. Còn mưa xuống như hôm nào em đến thăm. Mây âm thầm mang gió lên. Người ngồi đó trông mưa nguồn. Ôi yêu thương nghe đã buồn
Màu nắng hay là màu mắt em. Mùa thu mưa bay cho tay mềm. Chiều nghiêng nghiêng bóng nắng qua thềm. Rồi có hôm nào mây bay lên. Lùa nắng cho buồn vào tóc em
Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi. Để một mai vươn hình hài lớn dậy. Ôi cát bụi tuyệt vời. Mặt trời soi một kiếp rong chơi. Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi. Để một mai tôi về làm cát bụi
Về đây đứng ngồi. Đường xa quá ngại. Để lòng theo chút nắng bên ngoài. Mùa xuân quá vội. Mười năm tắm gội. Giật mình ôi chiếc lá thu phai
Ôm lòng đêm. Nhìn vầng trăng mới về. Nhớ chân giang hồ. Ôi phù du. Từng tuổi xuân đã già. Một ngày kia đến bờ
Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn đong đưa võng buồn. Mẹ ngồi ru con mây qua đầu ghềnh lạy trời mưa tuôn. Lạy trời mưa tuôn cho đất sợi mềm hạt mầm vun lên. Mẹ ngồi ru con nước mắt nhục nhằn xót xa đời mình. Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn năm qua tuổi mòn. Mẹ nhìn quê hương nghe con mình buồn giọt lệ ăn năn
Xin cho mây che đủ phận người. Xin cho tôi một sáng trời vui. Xin cho tôi đến tận nụ cười. Cho tôi quên một nấm mộ tươi. Xin cho tôi xin vạn lần rồi. Một góc này chỉ biết rong chơi
Trời ươm nắng cho mây hồng. Mây qua mau em nghiêng sầu. Còn mưa xuống như hôm nào em đến thăm. Mây âm thầm mang gió lên. Người ngồi đó trong mưa nguồn. Ôi yêu thương nghe đã buồn
Ngày mai em đi. Biển nhớ tên em gọi về. Gọi hồn liễu rũ lê thê. Gọi bờ cát trắng đêm khuya. Ngày mai em đi. Đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ
Chiều một mình qua phố. âm thầm nhớ nhớ tên em. Có khi nắng khuya chưa lên. Mà một loài hoa chợt tím. Chiều một mình qua phố. âm thầm nhớ nhớ tên em
Tuổi nào như lá vàng úa chiều nay. Tuổi nào ngồi hát mây bay ngang trời. Tay măng trôi trên vùng tóc dài. Bao nhiêu cơn mơ vừa tuổi này. Tuổi nào ngơ ngác tìm tiếng gió heo may. Tuổi nào vừa thoáng buồn áo gầy vai
Trời buông gió và mây về ngang bên lưng đèo. Mùa xanh lá loài sâu ngủ quên trong tóc chiều. Cuộc đời đó nửa đêm tiếng ca lên như than phiền. Bàng hoàng lạc gió mấy miền. Trùng trùng ngoài khơi nước lên sóng mềm. Ngựa buông vó người đi chùng chân đã bao lần
Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ. Dài tay em mấy thuở mắt xanh xao. Nghe lá thu mưa reo mòn gót nhỏ. Đường dài hun hút cho mắt thêm sâu. Mưa vẫn hay mưa trên hàng lá nhỏ. Buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua
Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui. Chọn những bông hoa và những nụ cười. Tôi nhặt gió trời mời em giữ lấy. Để mắt em cười tựa lá bay. Mỗi ngày tôi chọn đường mình đi. Đường đến anh em đường đến bạn bè
Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ. Dài tay em mấy thuở mắt xanh xao. Nghe lá thu mưa reo mòn gót nhỏ. Đường dài hun hút cho mắt thêm sâu. Mưa vẫn hay mưa trên hàng lá nhỏ. Buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua
Trời ươm nắng cho mây hồng. Mây qua mau em nghiêng sầu. Còn mưa xuống như hôm nào em đến thăm. Mây âm thầm mang gió lên. Người ngồi đó trông mưa nguồn. Ôi yêu thương nghe đã buồn
Nhìn những mùa thu đi. Em nghe sầu lên trong nắng. Và lá rụng ngoài song. Nghe tên mình vào quên lãng. Nghe tháng ngày chết trong thu vàng.
Trời còn làm mưa. Mưa rơi mênh mang. Từng ngón tay buồn. Em mang em mang. Đi về giáo đường. Ngày chủ nhật buồn
Tình ngỡ đã quên đi. như lòng cố lạnh lùng. Người ngỡ đã xa xăm. bỗng về quá thênh thang. Ôi áo xưa lồng lộng. đã xô dạt trời chiều
Môi nào hãy còn thơm. Cho ta phơi cuộc tình. Tóc nào hãy còn xanh. Cho ta chút hồn nhiên. Tim nào có bình yên. Ta rêu rao đời mình
ta ngat tiêng sơn ca. nghe canh hông rung la , ta nâc giưa tim ta trong long ngươi tương nhơ bao la. lôi mon xưa anh qua co - hoa cung soi - da - sương - cat - bui kia.
Những hẹn hò từ nay khép lại. Thân nhẹ nhàng như mây. Chút nắng vàng giờ đây cũng vội. Khép lại từng đêm vui. Đường *** lối từng sớm chiều mong. Bàn chân xưa qua đây ngại ngần
Tình ngỡ đã quên đi. như lòng cố lạnh lùng. Người ngỡ đã xa xăm. bỗng về quá thênh thang. Ôi áo xưa *g lộng. đã xô dạt trời chiều
Trời ươm nắng cho mây hồng. Mây qua mau em nghiêng sầu. Còn mưa xuống như hôm nào em đến thăm. Mây âm thầm mang gió lên. Người ngồi đó trông mưa nguồn. Ôi yêu thương nghe đã buồn
Tình Yêu Tìm Thấy (Trịnh Công Sơn). Từ khi có đôi chân vào đời. Màu hoa lá *** như mặt người. Với bao ngày sống buồn vui. Có những tình yêu tìm thấy. Từng ngọn núi con sông ruộng vườn
Trời ươm nắng cho mây hồng. Mây qua mau em nghiêng sầu. Còn mưa xuống như hôm nào em đến thăm. Mây âm thầm mang gió lên. Người ngồi đó trông mưa nguồn. Ôi yêu thương nghe đã buồn
Bài hát "Tinh yêu em" - Thơ: Trúc Thanh Tâm, Nhạc: Đắc Lợi. ***. Chiều đi sâu vào nhớ. Anh nghe đời chiêm bao. Ngồi nghe từng tiếng lá. Thời gian buồn theo nhau
Một chiều kia có người tình trẻ. Đi lang thang quanh ngôi thành cổ. Từ bờ môi hát lên nhè nhẹ. Từ lời ca rớt thành cơn mưa. Một chiều kia có mây mù mù. Mây rơi nhanh rơi trên cửa nhà
Sóng Về Đâu. Biển sóng biển sóng đừng xô tôi. Đừng xô tôi ngã dưới chân người. Biển sóng biển sóng đừng xô nhau. Ta xô biển lại sóng về đâu?. Sóng bạc đầu và núi chìm sâu