Giờ phải rời xa. Sáng tác: Phương NP. Trình bày: Phương NP. Còn đâu nữa.
Mỗi sớm thức dậy sao em vẫn cô đơn thế này. Ước gì mỗi khi nắng mai về má em có ai đó hôn nhẹ. Trước lúc ra đường không quên make up sương sương nà. Mua ly coffee đứng đơ người vì chàng trai pha cà phê chợt hé môi cười. Người yêu chưa có hay anh vẫn còn độc thân?. Giờ em nói thích anh có thấy đường đột không?
Gió xanh, nắng vàng. Chiếu sáng trên con đường làng. Suối trong, róc rách. Hát vang trên từng nẻo đường. Núi cao ngút ngàn. Giữa áng mây trôi dịu dàng
Nhánh hoa thơm anh mang từ hôm qua, lan toả ngàn hương khởi sắc cứ mơ màng. Như những ngày đầu tiên trao từng cử chỉ nhớ thương, sao giờ anh tặng hoa nhưng mỗi người đi một hướng. Pre – Chours. Những lá thư từng ghi bao lời thương vội mang đi, cứ thế hai ta đã yêu những lời yêu chẳng nghĩ gì. Ánh mắt sát nhau và trao những nụ hôn đầy thiết tha, giờ mang câu ca. Dẫu thế gian đổi thay, hỡi anh yêu nào hay
Lúc nào cũng chỉ muốn gọi em như gọi bản thân rằng mình ơi. 24/7 tối ngày bên em chưa bao giờ tỉnh vơi. Muốn giữ em cho riêng mình. Nên gọi em là người yêu dấu/giấu. Anh bỗng trở thành kẻ điên tỉnh. Khi em nở nụ cười siêu mẫu ye
Cơn mưa đi qua, chỉ còn lại, là ký ức thôi. Nhìn về thật xa, xăm bên kia, phía nơi cuối chân trời. Còn đó, âm vang và giấc mơ, mà em từng nghĩ cũng đã quên rồi. Điều gì làm, cho hai ta chậm những bước đi
Anh chẳng muốn hẹn thề hay hứa trước gì. Vì không thể biết mai đây mình liệu còn bên nhau. Anh chẳng muốn hẹn thề hay hứa trước gì.
Verse 1: (Rincy). Bồi hồi lặng nhìn làn mây trôi. Cánh hoa phượng rơi khắp sân trường. Đã đến lúc ta phải nói lời chia xa. Nhìn nhau lưu luyến hết con đường. Nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò
Verse:. Còn nhau. . mà cả hai không biết trân trọng sẽ lại đau. Lạc nhau
Chân tôi đi qua bao con đường đồng quê Việt Nam in dấu chân tôi. Mai đây tôi xa trong tim còn mãi kí ức ngọt ngào ánh mắt tôi trao lời hứa sẽ bắt đầu. hẹn ước sẽ bắt đầu mai sau. Việt Nam trong tôi là những kí ức ngọt ngào lời chào thân thương mang đi muôn nơi. đến tận cuối chân trời và khắp thế giới. Tình yêu tôi nơi đâu nơi đấy là nhà và nhận ra trong tôi yêu thương bao la
Anh à, một năm trôi qua, dường như rất dài, em vân chưa thể nào quên đi. Nỗi buồn của ngày hôm qua, dường như vân còn, còn cào xé tim em. Ngày lại trôi cô đơn vẫn đợi, đợi tôi ở cuối chân trời xa kia. Hỏi vì sao tôi yêu anh đến vậy, tôi yêu anh đắm say. Dẫu cho mình đã chia tay. Nhớ em nhớ một nụ hôn cuối, ta trao nhau thật đắm đuối, thật gần không muốn buông xuôi
Verse 1:. Em ơi đừng khóc bóng tối trước mắt sẽ bắt em đi. Em ơi đừng lo em ơi đừng cho tương lai vụt tắt. Sâu trong màu mắt có chút tiếc nuối phút cuối chỉ vì. Em đâu hề sai em đâu thể mãi để trái tim đau
Anh rất tốt thế nhưng thà đừng gặp vui hơn. Em rất tiếc thế nhưng thà làm người cô đơn. Sẽ chẳng phải thốt lên hài hước như lúc này. Rằng mẹ anh bắt chia tay. Anh cũng rất tốt thế nhưng mình chẳng hợp nhau đâu
Ánh mắt biết nói môi hồng như son cánh đào. Em rất đẹp , So pretty. Sáng lấp lánh như là Million Diamonds. Người yêu này , là người yêu ai. Chỉ cần bên em. Anh đã thấy mây ngang trời
Tôi cô đơn đã bao lâu. Chỉ biết mỉm cười trong nỗi đau. Yêu thương ai cũng tan mau. Vỡ nát trái tim tôi bạc màu. Nhiều nỗi buồn, nhiều viết thương. Lắm lúc thấy bơ vơ lạc đường
695 : MỘT ĐỜI CHỒNG. St Luân phan. Người con gái. chưa từng nếm trải. chưa *** yêu. biết bến nào đục trong
SATURDAY. Hook: Trgaxh. Bầu trời sáng hơn mây. Ye it’s Saturday x3. Ver1: Trgaxh. Call ur friends , hanging at the parking lot
[Verse:]. Chào anh, em là, em là con gái miền Tây. Mới lên thành phố được có, được có mấy ngày. Nhìn thấy xung quanh người đông đúc. Xe cộ sao mà bò lúc nhúc. Không như quê em quanh năm khung cảnh yên bình
anh chọn lựa kĩ chiếc sơ mi thật đẹp. chải lại kiểu tóc /đứng trước gương thật lâu. hôm nay là ngày cuối đón em/ dạo quanh qua từng con phố. ngồi nép sau lưng anh/ cùng làn tóc theo gió bay. tiết học vội vã nhưng thấy sao thật dài. thời gian là áng mây vương vấn khung cửa kia
Vert:. Lênh đênh trùng sơn cùng tia nắng. Đằng vân qua đại dương cùng mây trắng. Thế gian tuyệt vời. Ánh trăng lửng lơ mờ xa khuất. Nàng vẫn đang ngồi đây hay đâu mất
NGÀY THÀNH ĐÔI. [Ver]. Nhìn lại hết những tháng năm dài. Ta đã trao nhau yêu thương. Chân thành từ chính con tim này. Có khi là chút mơ màng
Cám ơn em vì em đã đến. Cám ơn em vì tôi rất vui. Và tôi biết em đang mỉm cười. Trên cánh đồng mây của Thượng Đế. Cám ơn em vì lời đã nói. Cám ơn em vì điều đã nghe
Con hỏi ước mơ của mẹ thế nào. Đã quá lâu, chẳng còn ai hỏi mẹ như thế. Suýt chút nữa, mẹ cũng quên mình từng thế nào. Cũng có ước mơ, mơ được sống cuộc đời riêng mình.
Tôi có cô bạn, đã đi nước ngoài, hơn được 4 năm. Thưa thớt câu chào, thưa thớt nói cười, cũng ngần ấy năm. Ngày 2 jobs gần xa, tận khu phố người Hoa, chạy theo tiếng người ta, vừa ghi nước vừa pha, kêu ra gọi vào.
Lần đầu tiên khi tôi gặp em. Là tôi đã thấy thích em rồi. Người gì đâu xinh tươi dễ mến quá trời. Mặt tròn xoe như ông mặt trăng. Cùng đôi mắt lấp lánh sao trời. Làm tim tôi rung rinh chẳng thế cất lời
Nhắm mắt thấy tôi quay về. Về với bữa cơm nhà, mà bao lâu tôi bỏ qua. Nhắm mắt thấy ba mẹ ngồi. Bên đứa em thơ dại, nhìn lại năm tháng qua. Tôi học cách yêu thương người khác tôi
Khi ánh đèn sân khấu tắt đi. Tôi lại về tôi trong suy nghĩ. Mọi thứ đã qua tôi chờ mọi thứ đã qua. Thời gian nào đâu dễ xóa?. Tôi ước mình là một khúc ca. Thăng trầm tựa buồn vui câu hát
Không thích cảm giác phải nhớ mong. Rồi lại yêu thêm một ai. Nhưng mà vì em mà con tim anh lại thêm một nhịp sai. cảm giác nhớ mong. chiều nhẹ nhàng. Buông xuống đôi hàng mi
Anh ra mà xem nay làng bên rộn tiếng cười vui. Chú rể, cô dâu đang cùng nâng chén rượu giao môi. Vậy mà sao chưa thấy đâu ? Bao mùa trăng không thấy cau trầu. Em trông chờ câu anh hứa.
[Verse 1]. Ngày mà em vui nhất. là ngày em theo người. Trong áo hoa màu trắng. miệng cười rất tươi. Buồn nào hơn lúc này
Chân mây mang tiếng than lay bầu hoàng hôn. Tình liêu xiêu, thiên di cánh chim tìm chiều phai nắng. Tựa đầu vào nhung nhớ, nép nhói đau từng cơn. Đêm nay nghe gió vi vu buồn sầu giăng. Tình em chưa in sâu, đoá hoa thăng trầm Phù Dung. Ngày hôm nay nghiêng soi ánh trăng hiền hòa thương khóc
Bài hát: Uyên Ương Độc Thoại - Adam Lâm. Nắng vàng long lanh trong chiếc sương lẻ loi. Nỗi buồn đơn côi như muốn thêm cơ hội. Biết rằng ai kia không thể đi với tôi. Hương nồng say, gió nhẹ lay, tình vụt bay. Người ra đi bỏ ta thế sao?
Em ấy cười mẹ em vui. Ước mơ của mẹ là em tươi nét môi. Ngày mà cô bé ấy sinh ra thành dáng hình. Một đôi cánh đã giữ trên cao bởi thần linh. Em đã về một nơi xa. Trái tim bé nhỏ ngừng lại khi ấu thơ
Thức dậy trời chưa sáng. Nhớ lại chuyện hôm ấy. Những điều vừa mới xảy ra. Dường như chẳng ai hiểu. Tình yêu luôn là thế. Khi yêu chẳng ai toan tính nhiều
Đêm qua em nằm mơ thấy anh, đang nắm tay ai đi dưới bầu trời ngát xanh. Ôi cú đâm chí mạng, trái tim em chống nạng. Lướt insta đăng vài dòng ngay ngắn sao ai kia không một lời tin nhắn. Mà chỉ bấm like bấm like. Bình thường thì thả tim thả tim. Chắc là nhớ ai nhớ ai