Ngày xưa con mộng mơ. Những ước mơ của con. Con đâu biết những giọt mồ hôi của mẹ. Con đã sai mẹ ơi. Vì con đã không nghĩ suy. Về những hy sinh mẹ dành cho con
Giã từ cuộc vui. Sáng tác: Bảo Thu. Trao trả thành đô những chiều mưa vui say cho khách nhàn du song hành tay đan tay này công viên lá đổ thiên đàng chốn hẹn hò kìa xa xa bóng nhỏ chập chờn vai sánh vai. Trao trả lại anh tiếng cười vui thâu canh xin gửi lại anh mắt người em long lanh bờ vai ôm tóc xõa môi hồng thắm xuân nồng cuộc vui nay chối bỏ xin dành cho tương lai. DK. Ngày mai này đây tôi rời xa bao niềm vui sắc hoa hè phố tôi giã từ người và người
650 : NỢ DUYÊN BẦU BÍ. Sáng tác Luân Phan. Bầu Bí gặp nhau. chữ duyên chữ nợ thề trao. chung giàn chung mâm. Bí leo Bầu lái theo sau
694 : CŨNG LÀ KIẾP NGƯỜI. st : Luân Phan. Số phận trời ban , sang hay nghèo, kẻ thắng hay thua , cũng là kiếp người, oán hận chi , chuyện lẻ thường , mai sau ai được mất, nấm mồ hai thuớc đất. Định mệnh an bài , mộng uyên ương , sớm hợp chiều tan , hoa cũng tàn , duyên có nợ không , đời nghiệt ngã ,
697 : ĐỪNG CHỚ XEM THƯỜNG. st Luân phan. Cuộc đời bon chen, thương thay hai chữ bạn thân. cơ hàn gặp nhau. ngọt bùi sớt chia làm đôi
Mẹ ơi con đã già rồi con ngồi nhớ mẹ khóc như trẻ con. Mẹ ơi con đã già rồi con ngồi ngớ ngẩn nhớ ngôi nhà xưa. Ngày xưa cha ngồi uống rượu, mẹ ngồi đan áo. Ngoài kia, mùa Đông cây bàng lá đổ.
Lạy trời con được bình yên. Tình yêu đó giết con trong ưu phiền. Cho đến bây giờ Cho đến bây giờ. Sầu còn triền mien. Lạy trời con được bình yên. Ngày vui đó đã qua mất rồi
Thôi anh đi về đi. xa xôi rồi thăm nhau mà chi. duyên không tròn lưu luyến càng thêm đau buồn. Thôi anh đi về đi. Ðau thương nầy em xin dành mang
Em đi rồi, đường xưa có nắng không anh?. Lá hoa còn xanh, hay tàn theo tháng ngày ?. Giờ một mình anh, lẻ bước trong sương mai. Người tình còn đâu, chỉ đớn đau con tim. Em đi rồi từ đây tiếng hát cô đơn. Biết chia cùng ai nỗi buồn trên xứ người
Sớm mai thức giấc, nhìn quanh một mình. Ngoài hiên nắng lóe, đàn chim giật mình. Biết lời tỏ tình, đã có người nghe. Nắng xuyên qua lá, hạt sương lìa cành. Đời mong manh quá, kể chi chuyện mình. Nắng buồn cuộc tình, bỗng tắt bình minh
Anh đã lầm đưa em sang đây, để đêm trường nghe tiếng thở dài. Thà cuộc đời yên trong lòng đất, được trở về tiếng khóc ban sơ. Hơn là mang kiếp mong chờ. Anh đã lầm đưa em về đây,
Đời là vạn ngày sầu biết tìm vui chốn nào. Ta *** nhau bao lâu nhưng tình đã có gì đâu. Nhiều khi anh cũng muốn biết bao giờ sẽ có tình yêu.
Em ơi còn những gì. Ngoài một đời chia ly. Cuộc tình vừa ra đi, Bằng con tim sầu úa. Bằng ngày tháng buồn tênh. Đêm đêm ôm kỷ niệm. Trong giọt sầu lênh đênh